Chị Hoàng Thu Hà (35 tuổi, Bình Thạnh) muốn tìm hiểu chủ đề thai ivf bị ra máu tươi:

Chào Bệnh viện Hỗ Trợ Sinh Sản & Nam Học Sài Gòn,

Tôi là Hoàng Thu Hà, 35 tuổi, sống ở quận Bình Thạnh, TP. Hồ Chí Minh. Viết những dòng này, lòng tôi nặng trĩu bao cảm xúc đan xen, giữa niềm hy vọng và nỗi lo sợ. Cả một hành trình dài đầy gian truân và kiên nhẫn, tôi và chồng đã phải trải qua để có thể được gọi là “ba mẹ”.

Chúng tôi đã kết hôn từ năm 2010. Lúc đó, hai vợ chồng đều nghĩ rằng chuyện có con là điều tự nhiên và sẽ đến khi thời gian chín muồi. Nhưng rồi năm tháng trôi qua, từ những tháng đầu tiên đến những năm dài đằng đẵng, chúng tôi vẫn chỉ có mình nhau, không hề có tin vui. Mỗi lần đi đám cưới bạn bè, nhìn họ vui vẻ với con cái, lòng tôi như thắt lại. Rồi những câu hỏi, ánh mắt ái ngại từ người thân, bạn bè, hàng xóm… dần dần trở thành gánh nặng tâm lý. Không biết bao nhiêu lần, tôi khóc trong im lặng, tự hỏi bản thân mình có làm gì sai không, hay do số phận định đoạt mình sẽ không thể làm mẹ?

Chúng tôi đã thử qua biết bao nhiêu cách, từ những phương pháp dân gian như ăn uống, tập luyện, đến việc thăm khám tại các cơ sở y tế, uống thuốc, tiêm hormone… Nhưng tất cả đều không mang lại kết quả. Sau mỗi lần thất bại, tôi lại càng thấy mình lạc lối hơn, như một con thuyền lênh đênh giữa biển khơi, không biết đâu là bến bờ. Cảm giác mất mát, đau đớn khi hy vọng vụt tắt, không lời nào có thể diễn tả được.

Cho đến một ngày, trong một lần tâm sự với người bạn thân, tôi được giới thiệu về phương pháp thụ tinh trong ống nghiệm (IVF). Bạn tôi kể rằng, có rất nhiều cặp vợ chồng hiếm muộn đã thành công nhờ phương pháp này. Nghe vậy, trong lòng tôi như nhen nhóm lại tia hy vọng mà từ lâu đã tưởng như lụi tàn. Và rồi, sau khi tìm hiểu, đọc các thông tin trên mạng, vợ chồng tôi quyết định đến Bệnh viện Hỗ Trợ Sinh Sản & Nam Học Sài Gòn để tìm kiếm cơ hội cuối cùng.

Quyết định này đến sau rất nhiều đắn đo, suy nghĩ. Chúng tôi biết rằng IVF không phải là một hành trình dễ dàng. Nó không chỉ đòi hỏi về mặt tài chính, mà còn là sự kiên trì, nhẫn nại và sức khỏe tinh thần. Nhưng trước mắt chúng tôi, dường như không còn lựa chọn nào khác. Được làm cha mẹ, dù chỉ một lần trong đời, là ước mơ mà tôi chưa bao giờ từ bỏ.

Đến bệnh viện, tôi được các bác sĩ tư vấn rất kỹ lưỡng về quy trình, cũng như những rủi ro có thể gặp phải trong quá trình thực hiện. Chúng tôi đã bắt đầu chu kỳ IVF đầu tiên với bao hy vọng và chờ đợi. Thật may mắn, sau bao nhiêu nỗ lực, tôi đã nhận được kết quả dương tính sau khi chuyển phôi. Niềm vui vỡ òa khi biết rằng cuối cùng, một mầm sống nhỏ bé đã thực sự hình thành trong cơ thể tôi.

Tuy nhiên, niềm hạnh phúc ấy chẳng kéo dài bao lâu, khi gần đây tôi bất ngờ phát hiện ra mình bị ra máu tươi. Tim tôi như ngừng đập khi nhìn thấy từng giọt máu chảy ra. Tôi không biết điều này có ý nghĩa gì, liệu rằng thai IVF bị ra máu tươi có phải là dấu hiệu xấu không? Liệu rằng mầm sống mà tôi đã cố gắng bảo vệ và nâng niu ấy có còn ở lại với tôi hay không? Tôi hoảng sợ và lo lắng, không dám nói với ai, chỉ biết cầu nguyện cho mọi thứ sẽ ổn.

Chồng tôi cũng không giấu nổi sự lo lắng, nhưng anh luôn cố gắng giữ bình tĩnh để động viên tôi. Anh nói rằng, chúng tôi đã đi được một đoạn đường dài, và giờ không thể gục ngã. Nhưng sao tôi vẫn không ngừng tự hỏi: Có phải mình đã làm gì sai không? Có phải do tôi không cẩn thận hay do cơ thể mình yếu ớt quá mà khiến cho điều này xảy ra?

Tôi viết những dòng này, như một cách để trút bỏ những tâm sự nặng nề trong lòng. Hy vọng rằng bệnh viện có thể cho tôi một lời khuyên, một hướng đi để tôi không còn phải sống trong nỗi sợ hãi mỗi ngày. Tôi mong muốn được làm mẹ, được ôm ấp con trong vòng tay, cảm nhận nhịp thở của con, nghe tiếng khóc chào đời của con… Nhưng liệu rằng ước mơ ấy có quá xa vời với tôi không?

Tôi xin gửi gắm tất cả niềm tin và hy vọng vào các bác sĩ tại Bệnh viện Hỗ Trợ Sinh Sản & Nam Học Sài Gòn. Rất mong nhận được sự tư vấn và giúp đỡ từ phía bệnh viện.

Trân trọng,

Hoàng Thu Hà

Đang cập nhật câu trả lời….