Tôi đã chờ đợi quá lâu rồi, bệnh viện có thể giúp tôi không?
Chào bệnh viện Hỗ Trợ Sinh Sản & Nam Học Sài Gòn,
Tôi tên là Nguyễn Thị Lan, năm nay 34 tuổi, hiện đang sống tại quận Phú Nhuận, TP.HCM. Tôi thực sự không biết phải bắt đầu từ đâu, vì có lẽ câu chuyện của tôi không còn xa lạ với những người phụ nữ đang khao khát được làm mẹ. Nhưng có lẽ, chia sẻ với bệnh viện, với những người có thể hiểu và cảm thông, sẽ giúp tôi cảm thấy nhẹ lòng hơn.
Tôi và chồng đã kết hôn được 8 năm rồi. Thời gian trôi qua, từng tháng từng năm, tôi luôn hy vọng, luôn đợi chờ một phép màu nào đó đến với mình. Thế nhưng, tháng nào tôi cũng chỉ nhận lại sự thất vọng. Những lần thử que, những lần tim đập mạnh chờ đợi kết quả, rồi lại cúi đầu ngậm ngùi, chỉ mình tôi hiểu được nỗi đau đó sâu sắc đến nhường nào.
Chúng tôi đã cố gắng mọi cách, từ việc ăn uống điều độ, tập thể dục, uống thuốc bổ, thậm chí tìm đến các phương pháp dân gian, nhưng kết quả vẫn chỉ là con số không. Tôi đã gặp rất nhiều bác sĩ, nhiều chuyên gia, nhưng dường như không có cách nào có thể giúp tôi chạm đến giấc mơ của mình.
Nỗi lo lắng càng lớn dần khi tuổi tác ngày càng cao. Tôi bắt đầu lo sợ mình không còn thời gian, rằng cơ hội làm mẹ của tôi đang ngày một xa vời. Và rồi, qua nhiều lần tìm hiểu, tôi đã biết đến phương pháp IUI – phương pháp bơm tinh trùng vào buồng tử cung. Nhiều người bạn của tôi đã thành công với phương pháp này, và điều đó đã nhen nhóm trong tôi một tia hy vọng mới.
Thế nhưng, tôi vẫn còn rất nhiều điều băn khoăn, lo lắng. Tôi đã đọc nhiều thông tin, tìm hiểu rất kỹ về IUI, nhưng trong lòng vẫn còn nhiều câu hỏi. Tôi muốn hỏi bệnh viện một điều, rằng sau khi bơm IUI bao lâu thì có thai? Liệu tôi có phải chờ đợi lâu nữa không? Bởi tôi sợ rằng trái tim mình không thể chịu đựng thêm những tháng ngày chờ đợi trong lo lắng, mệt mỏi nữa.
Tôi đã đi qua quá nhiều con đường gập ghềnh, đã nếm trải đủ mọi cảm giác đau đớn, tuyệt vọng, và cả những phút giây hy vọng lóe lên rồi vụt tắt. Tôi thực sự chỉ mong mỏi một lần, một lần được nghe tiếng con khóc chào đời, một lần được ôm con vào lòng, để biết rằng sự chờ đợi và hy sinh của tôi suốt những năm qua không phải là vô ích.
Chồng tôi luôn là người động viên, an ủi tôi trong những lúc khó khăn nhất. Nhưng tôi biết, anh cũng đang mệt mỏi, cũng đang kiệt sức vì những nỗ lực không ngừng nghỉ của cả hai. Thế nên, hy vọng của chúng tôi lúc này đều đặt vào phương pháp IUI mà tôi sắp thực hiện. Tôi chỉ mong, sau khi thực hiện phương pháp này, tôi sẽ có được điều mà mình mong ước suốt bao năm qua.
Nhưng tôi thực sự rất sợ, sợ rằng niềm hy vọng này cũng sẽ giống như những lần trước, chỉ là một tia sáng mờ nhạt rồi nhanh chóng vụt tắt. Tôi không muốn lại một lần nữa phải thất vọng, không muốn lại rơi vào vòng xoáy của nỗi buồn và sự chờ đợi vô vọng. Vậy nên, câu hỏi này, dù đơn giản nhưng lại chứa đựng cả hy vọng và lo lắng của tôi: “Sau khi bơm IUI bao lâu thì có thai?” Bệnh viện có thể cho tôi biết không?
Tôi đã nghĩ đến rất nhiều viễn cảnh, đã hình dung ra bao lần mình sẽ phải đối mặt với kết quả. Tôi muốn lạc quan, muốn tin tưởng rằng lần này, sau tất cả những gì đã trải qua, tôi sẽ được đón nhận một kết quả tốt đẹp. Nhưng liệu rằng, hy vọng này có quá xa vời? Hay tôi vẫn nên chuẩn bị tinh thần cho mọi kết quả có thể xảy ra?
Những câu hỏi đó cứ quẩn quanh trong đầu tôi, không buông tha tôi dù chỉ một phút giây. Tôi viết những dòng này với hy vọng rằng bệnh viện có thể lắng nghe, có thể hiểu và cho tôi một lời khuyên, một sự hướng dẫn để tôi biết mình nên làm gì, nên chuẩn bị tâm lý ra sao cho hành trình phía trước.
Tôi biết rằng, trên con đường này, không chỉ có mình tôi đang bước đi. Có rất nhiều người phụ nữ khác cũng đang chiến đấu, đang kiên trì tìm kiếm cơ hội để trở thành mẹ. Và tôi tin rằng, với sự hỗ trợ từ những bệnh viện uy tín như Bệnh viện Hỗ Trợ Sinh Sản & Nam Học Sài Gòn, chúng tôi sẽ không còn phải đi một mình trên con đường này nữa.
Mong rằng, lần này, những giọt nước mắt sẽ không còn là của sự đau khổ, mà sẽ là của niềm hạnh phúc, của sự viên mãn. Mong rằng, sau tất cả, tôi sẽ có thể nắm chặt lấy giấc mơ của mình, không phải chờ đợi thêm nữa.
Trân trọng,
Nguyễn Thị Lan
Quận Phú Nhuận, TP.HCM