Chị Nguyễn Thị Vinh (36 tuổi, Quận 4) quan tâm chủ đề sau iui 20 ngày:

Gửi bệnh viện Hỗ Trợ Sinh Sản & Nam Học Sài Gòn,

Chào bệnh viện, em tên là Nguyễn Thị Vinh, năm nay 36 tuổi, hiện đang sinh sống tại Quận 4, TP. Hồ Chí Minh. Em viết những dòng này trong một buổi chiều muộn, khi trong lòng mình lại trào dâng cảm giác bất lực và cô đơn đến lạ. Em không biết có ai trong bệnh viện có thể hiểu được những gì em đã trải qua trong suốt những năm tháng vừa rồi, nhưng em vẫn muốn giãi bày câu chuyện của mình, mong rằng ít nhất có thể tìm được chút an ủi, hay nếu có thể, một chút hy vọng nào đó.

Từ khi kết hôn, em và chồng đã mơ về ngày có thể chào đón một thiên thần nhỏ đến với gia đình mình. Cứ tưởng rằng đó là một hành trình bình dị như bao cặp vợ chồng khác, nhưng em đã nhầm. Một năm rồi hai năm, và thời gian cứ thế trôi qua. Sự chờ đợi trong vô vọng dần biến thành nỗi sợ hãi, lo lắng và cuối cùng là sự tuyệt vọng.

Chúng em đã đi khắp nơi để tìm kiếm giải pháp. Từ những bài thuốc nam, những liệu pháp tự nhiên, cho đến việc đến khám tại các bệnh viện lớn nhỏ. Ai chỉ đâu em cũng nghe theo, ai khuyên gì em cũng làm. Nhưng tất cả chỉ là con số 0. Mỗi lần đến tháng, mỗi lần nhìn thấy những vạch que thử thai chỉ có một vạch, em lại thấy như thế giới xung quanh sụp đổ. Nước mắt em đã rơi nhiều đến nỗi em tưởng mình chẳng còn gì để khóc nữa.

Rồi em nghe đến phương pháp IUI – bơm tinh trùng vào buồng tử cung. Em đã đọc rất nhiều về phương pháp này, những câu chuyện thành công và cả những trường hợp thất bại. Dù biết rằng không phải lúc nào cũng có kết quả ngay, nhưng vì đã thử quá nhiều cách không thành công, em quyết định đặt niềm tin vào IUI. Em biết rằng điều này không hề dễ dàng, nhưng hy vọng là thứ cuối cùng em còn lại.

Em đến bệnh viện Hỗ Trợ Sinh Sản & Nam Học Sài Gòn, sau khi tìm hiểu kỹ lưỡng trên mạng và được nhiều người quen giới thiệu. Ấn tượng đầu tiên của em về bệnh viện là sự tận tình và chuyên nghiệp của đội ngũ bác sĩ và nhân viên. Em cảm thấy an tâm phần nào khi biết mình đang ở đúng nơi có thể giúp mình thực hiện ước mơ làm mẹ.

Lần đầu em bước vào phòng IUI, tim đập mạnh, lòng ngập tràn hi vọng nhưng cũng lẫn nỗi lo lắng không tên. Sau khi thủ thuật được thực hiện, bác sĩ bảo em về nhà nghỉ ngơi, thư giãn và chờ đợi kết quả. Hai mươi ngày trôi qua sau khi thực hiện IUI, là hai mươi ngày em sống trong sự chờ đợi, hồi hộp đến nghẹt thở. Ngày nào em cũng dõi theo từng dấu hiệu nhỏ nhất của cơ thể mình, hy vọng rằng lần này ông trời sẽ không phụ lòng em nữa.

Thế nhưng, dù đã rất kiên nhẫn chờ đợi, đến nay đã 20 ngày sau IUI, nhưng em vẫn chưa thấy dấu hiệu rõ ràng nào của việc mang thai. Em không biết liệu điều này có phải là bình thường không, hay em đã thất bại thêm một lần nữa? Có lẽ nào em cần thêm thời gian? Liệu rằng kết quả có thay đổi nếu em kiên nhẫn chờ thêm một vài ngày nữa? Em đã đọc rằng một số chị em phải chờ đến 14, 15 ngày sau khi rụng trứng mới có thể có kết quả chính xác, nhưng không biết với trường hợp của em thì như thế nào.

Có những đêm em nằm thao thức, tự hỏi tại sao mình lại phải trải qua quá nhiều khó khăn như vậy trên hành trình làm mẹ. Có những lần em nhìn chồng mình, thấy anh ấy dù rất thương vợ nhưng cũng không giấu nổi nỗi buồn trong mắt. Em cảm thấy mình thật bất lực, cảm thấy mình như đang làm chồng phải chịu đựng cùng em trong một hành trình mà không biết đến bao giờ mới có đích đến.

Dù em đã cố gắng hết sức để giữ tinh thần lạc quan, nhưng thú thật, những gì em trải qua đã khiến em mệt mỏi. Em chỉ mong một ngày nào đó, em có thể cầm trên tay que thử thai hai vạch, có thể cảm nhận được nhịp đập của con mình trong bụng, có thể báo tin vui cho gia đình, cho chồng, và cho chính bản thân em rằng “mình đã làm được”.

Em viết những dòng này không chỉ để hỏi về kết quả sau IUI 20 ngày của mình, mà còn để chia sẻ về những gì em đã trải qua, để mong tìm thấy sự đồng cảm từ những người đã và đang trải qua cùng hoàn cảnh. Em mong bệnh viện có thể tư vấn cho em thêm, để em biết được mình nên làm gì tiếp theo.

Chân thành cảm ơn bệnh viện đã lắng nghe những tâm sự của em. Em hy vọng rằng, lần này may mắn sẽ mỉm cười với em, để hành trình dài đằng đẵng này sẽ có một cái kết viên mãn.

Trân trọng,

Nguyễn Thị Vinh

Đang cập nhật câu trả lời….