Tâm Sự Của Một Người Mẹ Hiếm Muộn: Bao Giờ Tôi Được Ôm Con Vào Lòng?
Chào Bệnh viện Hỗ trợ Sinh sản & Nam học Sài Gòn,
Tôi tên là Ngọc Lan, năm nay 34 tuổi, hiện đang sinh sống tại quận Tân Bình, thành phố Hồ Chí Minh. Có lẽ với nhiều người, việc mang thai và làm mẹ là điều hết sức tự nhiên và dễ dàng, nhưng đối với tôi, đó là một cuộc hành trình dài và đầy gian truân, với những niềm hy vọng và thất vọng đan xen.
Từ ngày kết hôn, tôi và chồng đã rất mong chờ có con. Chúng tôi đã tưởng tượng ra cảnh gia đình nhỏ đầy ắp tiếng cười của trẻ thơ, tôi đã mơ ước được ấp ủ đứa con bé bỏng trong vòng tay mình. Nhưng thật không may, những tháng ngày mong chờ đó cứ trôi qua mà không có dấu hiệu nào của sự sống mới trong bụng tôi. Cứ mỗi tháng, khi thấy dấu hiệu của kinh nguyệt trở lại, lòng tôi như quặn thắt, hy vọng lại vụt tắt. Những cảm giác thất vọng, buồn bã và thậm chí là ghen tị với những người phụ nữ khác có con càng ngày càng đè nặng lên tâm trí tôi.
Chúng tôi đã thử rất nhiều phương pháp, từ việc thay đổi chế độ ăn uống, uống thuốc bổ sung, đến việc thăm khám tại các phòng khám phụ sản khác nhau. Mỗi lần bước vào phòng khám, tôi đều cảm thấy trái tim mình như muốn vỡ tan ra, bởi tôi không biết liệu lần này có mang lại kết quả như mong đợi hay không. Dù biết rằng có rất nhiều cặp đôi ngoài kia cũng đang phải đối mặt với hoàn cảnh tương tự, nhưng khi phải đối diện với sự thật rằng mình vẫn chưa thể mang thai, tôi vẫn không thể kìm nén được những giọt nước mắt chảy dài.
Gần đây, sau nhiều lần tìm hiểu và trò chuyện với các chị em trong các nhóm hỗ trợ phụ nữ hiếm muộn, tôi mới biết đến phương pháp bơm tinh trùng vào buồng tử cung (IUI). Nhiều chị em đã khuyên tôi nên thử phương pháp này, bởi lẽ đây là một trong những phương pháp hỗ trợ sinh sản phổ biến và mang lại nhiều hy vọng cho những cặp vợ chồng như chúng tôi.
Nhưng dù đã nghe nhiều, tôi vẫn còn rất nhiều thắc mắc. Liệu bơm IUI bao lâu thì tinh trùng gặp trứng? Có phải chờ đợi lâu không? Và cơ hội thành công là bao nhiêu? Những câu hỏi này luôn lởn vởn trong đầu tôi mỗi khi nghĩ đến việc thử phương pháp này. Tôi cũng đã nghe nói đến Bệnh viện Hỗ trợ Sinh sản & Nam học Sài Gòn qua một vài người bạn, và đã suy nghĩ rất nhiều về việc đến đây để được tư vấn và thực hiện phương pháp IUI. Nhưng cảm giác lo lắng vẫn luôn hiện hữu, bởi mỗi lần thử là mỗi lần hy vọng lại trỗi dậy, và tôi sợ sẽ lại phải đối diện với sự thất vọng như những lần trước.
Tôi biết rằng không chỉ riêng mình tôi, mà rất nhiều người phụ nữ ngoài kia cũng đang trải qua những cảm xúc giống như tôi. Tôi viết những dòng này không chỉ để bày tỏ nỗi lòng của mình, mà còn để gửi đến những người phụ nữ khác – những người cũng đang trên hành trình tìm kiếm một phép màu nhỏ bé. Hy vọng rằng, tất cả chúng ta sẽ có được những câu trả lời mà mình mong đợi, và một ngày nào đó sẽ được ôm trọn đứa con yêu quý trong vòng tay, như giấc mơ mà chúng ta đã ấp ủ từ rất lâu.
Ngọc Lan,
Quận Tân Bình, Thành phố Hồ Chí Minh