Chị Đỗ Thị Hồng Mai (39 tuổi, Lâm Đồng) chia sẻ về chủ đề thai ivf chậm phát triển:

Chào bệnh viện Hỗ Trợ Sinh Sản & Nam Học Sài Gòn,

Em tên là Đỗ Thị Hồng Mai, năm nay 39 tuổi, hiện đang sinh sống và làm việc tại Lâm Đồng. Hôm nay em viết những dòng này mà nước mắt cứ trào ra. Chắc bệnh viện sẽ hiểu được tâm trạng của một người phụ nữ đã trải qua biết bao nỗi đau để có được niềm hy vọng mong manh như em.

Cuộc đời em chưa bao giờ tưởng tượng rằng mình lại phải đối diện với nỗi đau lớn như vậy. Em lấy chồng từ năm 28 tuổi, lúc ấy, em vẫn còn trẻ và tràn đầy hy vọng về một gia đình nhỏ ấm áp với tiếng cười của con trẻ. Nhưng mọi chuyện không đơn giản như mình nghĩ. Sau nhiều năm cố gắng tự nhiên mà không có kết quả, vợ chồng em quyết định đi khám và phát hiện cả hai đều có những vấn đề về sinh sản.

Lúc nhận kết quả, em cảm thấy đất trời như sụp đổ dưới chân. Những câu hỏi “Tại sao lại là mình?”, “Tại sao mình không thể làm mẹ như những người phụ nữ khác?” cứ luẩn quẩn trong đầu em mỗi ngày. Có những đêm em nằm khóc một mình, chồng em cũng chẳng biết phải làm sao để an ủi. Nhìn vào mắt anh, em biết anh cũng đau lòng không kém gì em, nhưng chúng em vẫn phải mạnh mẽ để không gục ngã trước sóng gió này.

Thời gian trôi qua, chúng em đã thử rất nhiều phương pháp từ Đông y đến Tây y, nhưng vẫn không có kết quả. Sau cùng, chúng em quyết định đến với phương pháp thụ tinh trong ống nghiệm (IVF). Quyết định này không hề dễ dàng với vợ chồng em. Bởi lẽ, nó không chỉ đòi hỏi chi phí rất lớn, mà còn là áp lực tâm lý đè nặng lên đôi vai. Chúng em đều biết rằng, IVF cũng không phải là phép màu tuyệt đối. Nhưng dù chỉ là một tia hy vọng, chúng em vẫn muốn thử, vì cả hai đã khát khao được làm cha, làm mẹ quá lâu rồi.

Bệnh viện Hỗ Trợ Sinh Sản & Nam Học Sài Gòn là nơi mà em biết đến khi tìm hiểu về các địa chỉ uy tín để thực hiện IVF. Khi quyết định đến bệnh viện, em đã đặt tất cả niềm tin vào đội ngũ bác sĩ và hy vọng rằng đây sẽ là nơi mang lại niềm hạnh phúc cho gia đình em.

Quá trình điều trị rất gian nan và mệt mỏi, từ việc tiêm thuốc kích trứng đến giai đoạn chuyển phôi. Nhưng cuối cùng, niềm vui cũng đến khi em biết mình đã mang thai. Cảm xúc lúc đó khó tả lắm, vừa hạnh phúc, vừa lo lắng. Vì em biết rằng, hành trình vẫn chưa kết thúc. Còn nhiều khó khăn trước mắt, nhưng ít nhất, em đã có một tia hy vọng nhỏ nhoi.

Tuy nhiên, gần đây em bắt đầu lo lắng về tình trạng thai kỳ của mình. Em nhận thấy rằng thai nhi có vẻ phát triển chậm hơn so với dự kiến. Mỗi lần đi siêu âm, em đều cầu mong con mình khỏe mạnh và phát triển bình thường. Nhưng trái tim người mẹ không khỏi bất an khi thấy những chỉ số thai nhi không đạt được như mong đợi.

Chính vì vậy, em muốn hỏi bệnh viện: Liệu thai IVF chậm phát triển có phải là vấn đề nghiêm trọng không? Và em nên làm gì để hỗ trợ cho sự phát triển của thai nhi trong trường hợp này? Bản thân em không biết mình có thể làm gì thêm để bảo vệ con, và điều này khiến em luôn sống trong tình trạng lo lắng.

Em thật sự mong nhận được sự tư vấn và hỗ trợ từ các bác sĩ của bệnh viện. Em muốn biết rằng liệu còn hy vọng nào để con em có thể phát triển khỏe mạnh và chào đời bình an không? Em không muốn đánh mất hy vọng cuối cùng này, sau tất cả những gì mà chúng em đã trải qua.

Chân thành cảm ơn bệnh viện đã lắng nghe câu chuyện của em. Em rất mong sớm nhận được sự phản hồi từ các bác sĩ.

Đỗ Thị Hồng Mai

Đang cập nhật câu trả lời….