Thư Gửi Bệnh Viện Hỗ Trợ Sinh Sản & Nam Học Sài Gòn
Kính chào các bác sĩ và đội ngũ y tế của Bệnh Viện Hỗ Trợ Sinh Sản & Nam Học Sài Gòn,
Tôi là Ngọc Lan, 36 tuổi, hiện đang sống ở Quận 3, TP. Hồ Chí Minh. Viết những dòng này, tôi cảm thấy như cả thế giới đang trút xuống mình. Những ai không ở trong hoàn cảnh này có lẽ không thể hiểu được nỗi đau và sự trống rỗng mà tôi đang phải trải qua. Để có được hạnh phúc làm mẹ, tôi đã đi qua nhiều chông gai và thử thách, nhưng có lẽ con đường này vẫn còn dài và đầy khó khăn.
Tôi và chồng kết hôn đã gần 10 năm, một quãng thời gian không ngắn cho một cuộc hôn nhân. Những năm đầu, chúng tôi sống trong sự háo hức, mong chờ đứa con đầu lòng, nhưng rồi năm này qua năm khác, cái kết vẫn không như mong đợi. Chúng tôi đã thử qua nhiều phương pháp từ tự nhiên đến y học, nhưng kết quả vẫn là con số không. Tôi nhớ như in lần đầu tiên đi khám hiếm muộn, ngồi trong phòng chờ với hàng chục cặp vợ chồng khác, lòng tôi cảm thấy bế tắc, nhưng vẫn không ngừng hy vọng. Mỗi lần bác sĩ chỉ định một phương pháp điều trị mới, tôi lại đặt toàn bộ niềm tin vào đó, mong chờ một phép màu.
Gần đây nhất, chúng tôi đã quyết định thực hiện phương pháp IUI (bơm tinh trùng vào buồng tử cung). Khi nghe bác sĩ giới thiệu về phương pháp này, tôi thấy ánh sáng hy vọng lại le lói. Bước ra khỏi bệnh viện hôm đó, tôi tự nhủ với lòng mình rằng, đây sẽ là cơ hội cuối cùng, là nơi mà tôi có thể đặt toàn bộ niềm tin của mình. Hai vợ chồng tôi đã tuân thủ nghiêm ngặt các chỉ dẫn của bác sĩ, và những ngày chờ đợi kết quả cứ trôi qua chậm rãi, như từng giây từng phút đều kéo dài vô tận.
Ngày hôm qua, sau khi thực hiện IUI được 14 ngày, tôi đã quyết định thử que thử thai. Tôi đã tự dặn mình rằng, dù kết quả có thế nào cũng phải bình tĩnh, nhưng thật khó để kìm nén cảm xúc khi tôi nhìn thấy trên que thử hiện lên hai vạch, dù chỉ là hai vạch mờ. Tôi không thể diễn tả được niềm vui sướng xen lẫn lo lắng của mình. Đây có phải là dấu hiệu của một sự khởi đầu mới? Liệu đây có phải là kết quả mà tôi đã mong đợi suốt những năm tháng qua?
Tôi thực sự không biết phải làm sao với tình huống này. Liệu hai vạch mờ này có thể là dấu hiệu của việc mang thai? Hay đó chỉ là một kết quả sai lệch do tác động của các hormone sau IUI? Tôi rất mong nhận được sự tư vấn từ phía bệnh viện để có thể hiểu rõ hơn về tình trạng của mình.
Suốt cả đêm qua, tôi không thể ngủ được. Trong đầu tôi cứ lởn vởn những suy nghĩ không hồi kết. Tôi muốn tin rằng mình đã thành công, rằng cơ thể tôi đang dần hình thành một sự sống mới, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng trong lòng tôi vẫn tồn tại một nỗi sợ hãi mơ hồ. Sự lo lắng đó cứ lớn dần lên, đến mức tôi chỉ muốn tìm đến bệnh viện ngay lập tức để kiểm tra cho chắc chắn. Nhưng rồi tôi lại sợ rằng nếu đi kiểm tra quá sớm, kết quả có thể không chính xác và chỉ khiến tôi thêm hoang mang.
Trong suốt chặng đường tìm kiếm hạnh phúc làm mẹ này, tôi đã gặp không ít trở ngại và đã không ít lần gục ngã. Nhưng những người phụ nữ như chúng tôi, những người khát khao được làm mẹ, không cho phép mình từ bỏ. Đã có những lúc tôi cảm thấy mình không còn đủ sức để tiếp tục, nhưng chỉ cần nghĩ đến hình ảnh một đứa trẻ con gọi mình là “mẹ”, tôi lại có thêm động lực để bước tiếp.
Hôm nay, khi ngồi viết những dòng này, tôi mong rằng các bác sĩ và đội ngũ y tế của bệnh viện có thể hiểu được nỗi lòng của tôi. Tôi thực sự cần sự hướng dẫn và tư vấn từ phía các bác sĩ để biết nên làm gì tiếp theo. Liệu tôi có nên tiếp tục theo dõi và thử lại sau vài ngày, hay nên đi kiểm tra ngay lập tức? Và hai vạch mờ trên que thử liệu có phải là một tín hiệu tốt, hay tôi cần phải chuẩn bị cho những khả năng khác?
Tôi rất mong sớm nhận được phản hồi từ các bác sĩ. Xin chân thành cảm ơn bệnh viện đã luôn đồng hành và hỗ trợ những người phụ nữ như tôi trong hành trình tìm kiếm niềm vui làm mẹ.
Trân trọng,
Ngọc Lan (Quận 3, TP. Hồ Chí Minh)