Chị Nguyễn Thị Hiền Phương (35 tuổi, Quận 3) quan tâm chủ đề thai iui yếu hơn thai tự nhiên:

Chào Bệnh viện Hỗ trợ Sinh sản & Nam học Sài Gòn,

Tôi là Nguyễn Thị Hiền Phương, 35 tuổi, hiện đang sinh sống tại Quận 3, TP.HCM. Khi viết những dòng này, lòng tôi trĩu nặng những nỗi buồn và hy vọng chồng chất trong nhiều năm qua. Chỉ những người phụ nữ đã trải qua quãng đường dài tìm kiếm đứa con yêu thương mới có thể hiểu được cảm giác chông chênh, tuyệt vọng mà tôi đang phải đối mặt.

Tôi kết hôn đã được 7 năm. Những ngày đầu tiên sau khi về chung một nhà, tôi luôn hy vọng sẽ sớm có tin vui. Nhưng mọi chuyện không hề đơn giản như tôi nghĩ. Hết tháng này qua tháng khác, năm này qua năm khác, sự mong mỏi càng lớn thì thất vọng càng nhiều. Người thân, bạn bè xung quanh ai cũng lần lượt có con, nhưng tôi vẫn phải đối diện với những kết quả thử thai âm tính. Mỗi lần thấy dấu hiệu của chu kỳ kinh nguyệt, tôi lại cảm thấy như mình đã mất đi một hy vọng, một lần nữa thất bại trong hành trình tìm kiếm hạnh phúc làm mẹ.

Vợ chồng tôi đã đi khám và điều trị tại nhiều bệnh viện, nhưng vẫn không có kết quả khả quan. Tôi đã thử từ việc thay đổi chế độ ăn uống, nghỉ ngơi đến các biện pháp y học hiện đại như dùng thuốc kích trứng, nhưng mọi cố gắng dường như vô ích. Những câu hỏi cứ lẩn quẩn trong đầu tôi, tại sao tôi lại khó có thai đến vậy? Tại sao mình không thể có một đứa con như bao người khác?

Tôi nhớ có một lần, một người bạn đã giới thiệu tôi đến với Bệnh viện Hỗ trợ Sinh sản & Nam học Sài Gòn. Bạn ấy đã từng điều trị và thành công sinh con tại đây. Câu chuyện của bạn đã mang đến cho tôi một tia hy vọng mới. Tôi bắt đầu tìm hiểu về phương pháp thụ tinh nhân tạo, đặc biệt là phương pháp IUI (bơm tinh trùng vào buồng tử cung). Sau nhiều đắn đo, tôi và chồng đã quyết định thử IUI, với hy vọng đây sẽ là cơ hội để tôi được làm mẹ.

Lần đầu thực hiện IUI, tôi cảm thấy lo lắng và hồi hộp không khác gì ngày đầu làm cô dâu. Tôi theo dõi từng thay đổi nhỏ nhất của cơ thể, hy vọng sẽ có một phép màu xảy ra. Thế nhưng, lần đầu tiên IUI của tôi đã không thành công. Cảm giác thất vọng, hụt hẫng lại ập đến, nhưng tôi biết mình không thể từ bỏ. Vợ chồng tôi đã quyết định thử lại lần nữa.

Và rồi, thật may mắn khi lần thứ hai tôi đã có thai. Niềm vui sướng vỡ òa, tôi khóc như một đứa trẻ khi nhìn thấy hai vạch hiện lên trên que thử thai. Cuối cùng thì mong ước của tôi cũng đã thành hiện thực. Nhưng niềm vui đó nhanh chóng chuyển thành những lo lắng không ngừng.

Với tất cả những gì tôi đã trải qua, tôi không thể ngăn mình khỏi những suy nghĩ tiêu cực. Tôi bắt đầu lo lắng không biết thai IUI có yếu hơn thai tự nhiên không? Liệu thai nhi có phát triển khỏe mạnh và bình thường không? Tôi đã đọc rất nhiều bài viết, tham khảo nhiều ý kiến trên mạng, nhưng càng đọc tôi lại càng hoang mang. Tôi không biết liệu mình có đủ may mắn để giữ được con đến ngày sinh không? Và liệu rằng, quá trình mang thai và sinh con bằng phương pháp IUI có gì khác biệt so với những người mang thai tự nhiên?

Mỗi đêm, khi nằm nghe nhịp tim của con trong bụng, tôi lại cầu nguyện, mong rằng đứa con này sẽ lớn lên khỏe mạnh. Nhưng sâu thẳm trong lòng, nỗi sợ hãi vẫn không ngừng dày vò tôi. Tôi luôn tự hỏi liệu phương pháp thụ tinh IUI mà tôi đã lựa chọn có ảnh hưởng gì đến sự phát triển của con mình không? Tôi đã hy sinh rất nhiều để có thể mang thai, nhưng tôi không biết liệu rằng đó có phải là một quyết định đúng đắn.

Tôi đã đặt niềm tin vào Bệnh viện Hỗ trợ Sinh sản & Nam học Sài Gòn, hy vọng rằng bệnh viện sẽ là nơi giúp tôi đạt được ước mơ làm mẹ. Nhưng giờ đây, khi đã mang thai, tôi lại đối mặt với những nỗi lo mới. Những câu hỏi về sức khỏe của thai nhi, về phương pháp IUI mà tôi đã chọn, cứ xoay quanh trong đầu mà tôi không thể tìm ra câu trả lời.

Bệnh viện ơi, tôi phải làm sao đây? Làm sao để biết được rằng thai IUI có yếu hơn thai tự nhiên không? Và nếu có, tôi cần phải làm gì để bảo vệ con mình? Tôi thật sự mong nhận được sự tư vấn từ các bác sĩ để có thể yên tâm hơn trong hành trình làm mẹ đầy gian nan này.

Trân trọng,

Nguyễn Thị Hiền Phương

Đang cập nhật câu trả lời….